Thẩm Vu liếc nhìn Hạ Bách Thanh, khẽ nói “Cảm ơn”, sau đó vội vàng chạy xuống lầu.
“Hạ ca… chết tiệt, không phải chứ, em… em có phải đã khiến nữ sinh kia khóc không…”
Đường Gia Bình vò tóc, lẩm bẩm:
“Em đâu có biết phía sau có người, mà em cũng đâu có đụng vào cô ấy…”
“Hạ ca? Hạ ca?”
Lúc này Hạ Bách Thanh mới lấy lại tinh thần, không tiếp tục nghĩ đến đôi mắt đỏ hoe vừa rồi của cô gái kia nữa.
Anh cùng nhóm bạn đi xuống khu dạy học, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play