“Không thấy rõ chính diện, nhưng tớ nhìn thấy góc nghiêng của cậu ấy — mũi cao cực kỳ, phối với khí chất đó thì chắc chắn là trai đẹp rồi!”
Hoàng Tâm Nghệ cũng cố gắng rướn cổ ra ngoài nhìn. Mấy bạn ngồi giữa lớp như các cô đúng là thiệt thòi, góc nhìn không tốt chút nào, căn bản chẳng thấy được gì. Nhưng không chịu nổi Hoàng Tâm Nghệ quá mức kiên trì, cuối cùng cô nàng cũng thấy được, và chỉ một cái liếc mắt ấy thôi, mắt cô liền sáng rực lên:
“Trời ơi Vu Vu! Trai đẹp thật rồi! Mặc dù cậu ấy đội mũ, nhưng khí chất và dáng người kia đúng là không thể nghi ngờ, đại soái ca chính hiệu luôn! Mau nhìn đi Vu Vu!”
Lúc này, Trần Lẫm ngẩng đầu nhìn tấm biển trước cửa lớp học.
Vừa thấy dòng chữ “Lớp 11 – Ban 9”, không biết nghĩ gì, cậu khẽ đưa tay kéo thấp vành nón như để che đi khóe môi sắp nhếch lên.
Thẩm Vu vừa định ló ra nhìn thử, thì đã thấy thầy Toán dẫn Trần Lẫm đi vào lớp.
Hôm nay Trần Lẫm đội một chiếc mũ lưỡi trai đen, vành mũ ép thấp, che mất phần lớn gương mặt sắc sảo của cậu, chỉ lộ ra sống mũi cao thẳng. Dù không biểu cảm gì, nhưng vì trời sinh môi cười, khóe miệng khẽ nhếch khiến người ta có cảm giác “lãng tử ngông nghênh”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play