Thấy không ai lên tiếng, lại bị Cao Văn Văn khẽ liếc mắt trêu chọc, Lạc Linh cảm thấy có chút không thoải mái trong lòng, đang định chuyển đề tài, liền nghe thấy một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.
Lại là Thẩm Vu, người luôn trầm tĩnh và ít lời.
Trong mắt mọi người đều lóe lên một tia bất ngờ.
“Sẽ không.”
Trong ánh mắt quạnh quẽ của Thẩm Vu có một tia sáng nhàn nhạt, cô nói: “Ngay từ ngày đầu tiên đến nhà nhỏ, chúng ta không phải đã vô tình nói lời tạm biệt với những người khác rồi sao?”
Lạc Linh ngạc nhiên hơi hé môi, lắp bắp tiếp lời: “Đúng vậy, trên đời này không có bữa tiệc nào là không tàn, thật ra cũng chẳng có gì đáng để luyến tiếc hay không luyến tiếc.”
【 Cứu, Thẩm Vu thật sự quá tỉnh táo đi... 】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT