Phương Tử Thần nói lời cảm tạ, tiễn trưởng thôn xong, đi theo Dương Minh Dật về Tịch Tiêu Lâu.
Tương ớt bán rất nhanh, gần như là Triệu ca nhi vừa đến, khách hàng đã vây lại.
Món tương ớt này thật sự quá ngon, ăn với cơm, trộn với mì, hoặc làm nước chấm đều được, một hũ ăn chẳng được mấy ngày. Có người ngại đắt, ăn xong một hũ chịu đựng không mua nữa, nhưng cơm và mì mà không có tương ớt thì ăn lên lại thấy thiếu thiếu gì đó, vô vị.
Hiện tại một ngày một giỏ tương ớt cũng không đủ bán, nhưng cũng không có cách nào, nhân lực không đủ. Triệu ca nhi tuy cảm thấy đáng tiếc, nhưng bản thân bận tối mắt tối mũi, mỗi ngày cũng chỉ làm được bấy nhiêu.
Phương Tử Thần tan làm về đã rất mệt, cậu không thể nào bảo hắn làm cùng.
Tương ớt cậu đều sẽ cố gắng làm xong vào buổi chiều, bằng không Phương Tử Thần về, thấy cậu bận, luôn muốn phụ một tay.
Triệu ca nhi không muốn làm hắn mệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play