Quai Tử vẫn ôm chặt bó cỏ non trong lòng, nhưng thân thể nhỏ bé cứ như quả bóng cao su, bị hai đứa trẻ kia đẩy tới đẩy lui. Chúng thấy thế thì thích thú vô cùng, cất tiếng cười khúc khích.
Quai Tử bị xô đẩy đến lảo đảo, đứa bên trái vừa buông tay thì đứa bên phải đã ra sức đẩy, khiến cậu bé mất thăng bằng, "bịch" một tiếng ngã lăn ra đất.
Phương Tử Thần định tiến tới, thì Quai Tử đã tự mình lồm cồm bò dậy.
"Trả lại cho ta! Cái này là của ta!" Cậu bé nói.
"Không cho, chính là không cho!" Chu Đại Tả đáp, lè lưỡi trêu chọc trông rất thiếu đòn, rồi nói: "Lêu lêu lêu, không cho ngươi đấy, ngươi làm gì được ta nào? Đánh ta à? Ngươi đánh thắng được ta sao?"
"Cái thằng con hoang kia, còn dám giành đồ với bọn ta sao? Có phải trước kia bị đánh còn chưa đủ đau?" Chu Tiểu Hữu hừ một tiếng, nói tiếp: "Lấy đồ của ngươi là bọn ta đã nể mặt rồi đấy."
Lúc này Phương Tử Thần mới để ý, thằng nhóc đó trong tay còn cầm món đồ chơi cửu liên hoàn mà hắn đã mua cho Quai Tử vài hôm trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT