Triệu ca nhi đã nấu cơm xong từ lâu, nhưng vẫn chưa thấy người trở về, bèn đi tìm thì vừa lúc trông thấy cảnh này.
"Các ngươi vẫn còn chơi à? Mau lên đi, lát nữa sẽ bị cảm lạnh đấy."
Cái bụng nhỏ của Quai Tử lạnh toát, môi tái tím lại, lạnh như một cây kem vậy. Triệu ca nhi khoác áo cho nó, trên đường về, Quai Tử vẫn ngoái đầu lại nhìn mãi, đầy vẻ lưu luyến.
Hiếm khi Quai Tử lại như vậy, Triệu ca nhi buồn cười hỏi: "Chơi vui lắm hả?"
"Vui lắm." Quai Tử nắm lấy tay Phương Tử Thần, lí nhí nói: "Phụ thân, lần sau Quai Tử còn muốn đến nữa."
Nó lúc nào cũng nói như vậy, lần trước thả diều cũng thế, nhưng đã lâu lắm rồi, Phương Tử Thần không dẫn nó đi nữa, mà nó cũng chẳng hề mè nheo.
Cánh diều hình chim én vẫn còn treo trên tường, mỗi ngày nó đều ngước mắt lên nhìn, rõ ràng là không quên chuyện đó, nhưng chưa bao giờ đòi họ dẫn đi chơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play