Vừa mua thịt xong đang định đi, Phương Tử Thần nhìn thấy một ông lão đang bán kẹo hồ lô.
Hắn chợt nhớ ra, hình như đã lâu rồi, hắn chưa mua gì cho đứa con trai hờ kia cả.
Quai Tử vẫn rất đáng yêu, mỗi ngày đều giúp Triệu ca nhi làm việc, thấy hắn cũng luôn miệng gọi “phụ thân, phụ thân”.
Trên bó rơm còn lại bốn cây kẹo hồ lô. Phương Tử Thần nghĩ một chút, gọi ông lão lại: “Ông ơi, cho cháu ba cây.”
Ông lão thấy hắn mặc một chiếc áo vải thô cũ kỹ, nhưng gương mặt lại có vẻ kiêu ngạo, cười khà khà nói: “Cậu em, còn có mấy cây cuối cùng thôi. Hay cậu mua hết đi! Đi khắp hang cùng ngõ hẻm không dễ dàng gì, coi như thương tình ông lão này đi.”
“Cháu thương ông thì ai thương cháu đây?” Phương Tử Thần vỗ vỗ túi tiền cho ông xem: “Nghe thấy tiếng không? Bên trong chỉ còn mười mấy đồng thôi. Đây là tiền mồ hôi nước mắt cháu kiếm được cả ngày khiêng bao tải đấy, thương mà không giúp được gì đâu!”
Phần vai áo của hắn có chút dơ. Ông lão thấy hắn tuy vóc người cao lớn nhưng gầy gò, không ngờ lại đi khiêng bao tải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT