Tống Mạn Mạn tinh thần rất tốt, hưng phấn kéo tay Sở Tiêu Tiêu, dẫn cô đi khắp phòng giới thiệu.
"Tiêu Tiêu, bên này là mẹ chuẩn bị lễ vật cho con suốt bao nhiêu năm nay, bên này là ba con, bên này là anh cả, đây là anh hai, còn bên này là anh ba."
"Mỗi năm sinh nhật con, Tết Thiếu nhi, Tết Nguyên đán, cả nhà chúng ta ai cũng sẽ chuẩn bị quà cho con. Ba con và các anh, nếu đi ngoài đường thấy thứ gì hợp với con, cũng sẽ mua về để ở đây. Cả nhà đều tin chắc rằng một ngày nào đó, con sẽ quay trở về. Những món quà này nhất định sẽ chờ được người chủ của chúng."
"Tiêu Tiêu, thật xin lỗi, là mẹ không bảo vệ tốt con, để con phải chịu bao nhiêu ủy khuất trong từng ấy năm. Nhưng xin con nhất định, nhất định phải tin rằng, suốt bao nhiêu năm qua, cả nhà chúng ta đều yêu con, đều nhớ con."
Vừa nói đến đây, nước mắt Tống Mạn Mạn lại tuôn trào.
Sở Tiêu Tiêu giơ tay giúp bà lau nước mắt. "Mẹ, con biết mọi người yêu con. Đừng khóc, con đã về rồi."
Để dỗ dành Tống Mạn Mạn, Sở Tiêu Tiêu tùy tiện lấy một hộp quà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play