Khi Sở Tiêu Tiêu và Phó Diệc Thần đến nơi, Giang Thành Vinh cùng Lữ lão sư cũng đã có mặt.
“Chào buổi sáng, Lữ lão sư.” Hai người cùng nhau lên tiếng chào hỏi. Còn Giang Thành Vinh thì cả hai coi như không thấy.
Vốn đang xụ mặt không nói gì, nhưng khi thấy hai người họ xuất hiện, Lữ lão sư lập tức nở nụ cười niềm nở: “Hai em, chào buổi sáng!”
Ấn tượng của Lữ lão sư với Sở Tiêu Tiêu cực kỳ tốt. Tiểu A lão sư là thần tượng của cô, lần này được cùng Tiểu A lão sư đi Đế đô thi đấu khiến cô vui mừng đến mất ngủ mấy ngày. Dù cuộc thi này không thuộc lĩnh vực chuyên môn của Tiểu A lão sư, nhưng cô vẫn tin rằng thiên tài thì ở đâu cũng có thể tỏa sáng.
Giang Thành Vinh nhớ tới thảm cảnh tối qua của anh cả và em gái mình, lại thấy Sở Tiêu Tiêu xúng xính lộng lẫy, sáng sớm đã cùng Phó Diệc Thần xuất hiện, đã thế hôm qua rõ ràng cô ta còn không về Giang gia, nghĩ tới đó thôi hắn đã đoán được hai người này chắc chắn qua đêm cùng nhau.
Sân bay người qua người lại, lại có giáo viên đứng đó, Sở Tiêu Tiêu tất nhiên sẽ không tiện lớn tiếng. Giang Thành Vinh bèn mở miệng châm chọc: “Còn nhỏ tuổi mà đêm không về nhà ngủ, thật đúng là không biết xấu hổ.”
Câu nói vừa thốt ra, sắc mặt của ba người còn lại lập tức thay đổi. Hắn còn cố ý nói to, khiến nhiều người xung quanh cũng ngoảnh lại nhìn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play