Giang Du Nhiên hoảng sợ mở miệng: “Không có, chị ơi, em không có, hu hu hu hu...”
Giang Thành Trạch ôm bụng ngẩng đầu nhìn Sở Tiêu Tiêu, gằn giọng: “Sở Tiêu Tiêu, có bản lĩnh thì nhắm vào tao đây, buông em gái tao ra! Mày làm ra bao nhiêu chuyện bẩn thỉu, không cần chờ Du Nhiên nói, tao cũng tự tìm hiểu được.”
Sở Tiêu Tiêu nhìn hắn, ánh mắt đầy thương hại: “Giang Thành Trạch, mày đối xử với Giang Du Nhiên tốt như vậy thì có ích lợi gì? Em gái mày chẳng phải vẫn luôn tính kế mày sao? Biết rõ mày không phải đối thủ của tao, không dám ra tay, liền đẩy mày ra trước. Mày tình nguyện che chở nó, nhưng nó có từng nghĩ đến việc che chở mày không?”
Nói xong, cô không do dự, đạp một cú thật mạnh vào bụng Giang Thành Trạch khiến hắn đau đớn kêu lên thảm thiết. Sau đó cô vung tay, quẳng Giang Du Nhiên sang một bên, khiến hai anh em nhà họ Giang đều hoảng loạn nhìn cô chằm chằm.
Sở Tiêu Tiêu ngồi xổm xuống, giọng nói âm trầm: “Giang Du Nhiên, tao cũng có giới hạn. Nếu mày cứ lặp đi lặp lại khiêu khích tao, hôm nay tao phải dạy cho mày một bài học nhớ đời.”
Cô chỉ tay về phía tô mì Giang Du Nhiên vừa nấu, cười lạnh: “Thấy tô mì trên bàn không? Có lòng ghê. Hôm nay để hai anh em tụi mày cùng nếm thử.”
Nói rồi, cô túm tóc Giang Du Nhiên, tay còn lại nắm cổ áo Giang Thành Trạch, kéo cả hai lết về phía bàn ăn. Cả hai đau đến nỗi gào khóc van xin, nhưng không thoát khỏi tay cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT