Hồi cấp hai, Quý Tử Dục và Bạch Sơ Dao quen biết nhau, dù học ở hai ngôi trường khác nhau, nhưng khi ấy, phương tiện liên lạc vẫn chưa phổ biến nên họ chọn cách viết thư để duy trì kết nối.
Ban đầu, Quý Tử Dục chỉ thấy mới mẻ, sau đó lại dần bị cuốn vào cảm giác ấy. Mỗi ngày đều mong chờ thư của đối phương, ngày nào không nhận được thì thấp thỏm không yên, ngày nào nhận được lại mừng rỡ khôn xiết.
Mỗi lần viết thư hồi âm, trong lòng đều ngọt ngào, háo hức chờ đợi.
Luôn không nhịn được mà nghĩ: “Lần này cô ấy sẽ trả lời thế nào nhỉ? Cô ấy sẽ kể cho mình chuyện gì?”
Cả hai chìm trong giai đoạn mập mờ, ai cũng không phá vỡ lớp giấy mỏng kia. Họ đặc biệt trân trọng cách giao tiếp đó.
Thời gian đó, bọn họ thật sự rất vui vẻ. Cùng nhau tám chuyện trường học, chia sẻ mơ ước của bản thân, cùng nhau tưởng tượng tương lai.
Bạch Sơ Dao từng nói ước mơ của cô là thi đậu Học viện Điện ảnh Đế đô. Khi cô hỏi lại Quý Tử Dục muốn thi trường gì, ước mơ là gì, hắn chỉ do dự một chút rồi viết rằng mình cũng muốn thi vào Học viện Điện ảnh Đế đô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play