Nghe vậy, tay Tô Nam đang phe phẩy chiếc quạt lớn dừng lại, cười đáp: "Khác gì đâu ạ, cháu thấy còn chẳng ngon bằng bánh thanh đoàn bà làm từ rau dại."
Để bánh để được lâu, cô đã nhỏ vào đó vài giọt nước tiên, không ngon cũng phải ngon thôi.
"Cái miệng ngọt quá, chỉ giỏi làm ta vui." La Quỳnh Chi nói vậy nhưng miệng đã cười tít mắt.
Tô Nam khẽ cười, đưa mắt nhìn Tiếu Phương Trì từ sáng sớm đã không ngơi tay chân, nào mài dao, bổ củi, phơi quần áo, lại còn gánh đầy bể nước ở bếp, giờ lại chuẩn bị ra mảnh ruộng nhỏ để xem rau.
Không mệt sao?
Nghĩ vậy, cô buột miệng hỏi: "Anh, ngồi xuống nghỉ một lát đi, chiều hãy đi, anh không mệt à?"
Nghe vậy, Tiếu Phương Trì dừng bước, ngoan ngoãn quay lại vào nhà bê ghế gỗ ra, ngồi xuống cạnh Tô Nam, nói: "Quen rồi, không mệt đâu."
"Nói bậy, người chứ có phải sắt đá đâu mà không mệt? Nào, ăn thử miếng bánh đi, bà nội khen ngon lắm, chắc chắn anh cũng thích." Tô Nam bê hộp bánh đặt trước mặt Tiếu Phương Trì.
Anh ta liếc nhìn hộp bánh đẹp mắt, mím môi. Đây không phải lần đầu anh ta nhận ra sự chênh lệch giữa mình và cô.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play