"Nam Nam, người xưa có câu 'biết sai mà sửa, không gì quý hơn điều đó'," Trần Khiết nghĩ rằng khi mình đi rồi, chắc chắn Tô Nam sẽ cảm thấy cô đơn, sau này có việc gì cũng sẽ không có ai giúp đỡ. Có người như Tôn Nguyệt bên cạnh, cô cũng thấy yên tâm hơn nhiều.
Tô Nam vội buông tay Trần Khiết ra: “Cậu đứng về phía ai thế?”
Thấy vậy, Tôn Nguyệt lập tức nắm lấy tay Trần Khiết, đắc ý nói: “Trần Khiết đây là giúp lý chứ không giúp tình, ngay cả Trần Khiết cũng có thể chấp nhận tôi, tại sao lại phải từ chối tôi xa lánh như vậy?”
Tuy Tô Nam không ghét Tôn Nguyệt, nhưng cũng không thể nói là thích cô ấy. Mặc cho Trần Khiết nói tốt cho Tôn Nguyệt, Tô Nam vẫn không lay chuyển.
"Nam Nam, cậu chỉ cần gật đầu thôi mà, có mất gì đâu. Nếu sau này thấy tình hình không ổn, cậu cứ chuyển ra ngoài ở là được." Trần Khiết cũng không hoàn toàn tin tưởng Tôn Nguyệt, nhưng vì không muốn Tô Nam cảm thấy cô đơn, nên mới giúp nói đỡ vài câu.
Tôn Nguyệt cắn môi, có chút tủi thân. Hừ! Hóa ra trong mắt hai người bọn họ, cô ấy đều bị coi là loại người lòng lang dạ sói.
“Này! Hai người có cần quá đáng như vậy không?” Tôn Nguyệt chen vào giữa, cố chấp níu lấy hai người họ, không buông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play