Lữ Nhạc Thục nấc một cái do uống say, rồi mở mắt ra, nhìn thấy hình bóng trước mặt mình cảm thấy quen thuộc nhưng không nhớ ra được người đó là ai. Dưới tác động của rượu, cô ta lập tức nhào vào lòng người đó, trêu đùa: “Anh chàng đẹp trai, anh đẹp trai thật đấy!”
Cái gì thế này... Đúng là đồ c.h.ế.t tiệt!
Đây là lần đầu tiên Thẩm Mộc gặp người gan lớn như vậy, dám lợi dụng cả cảnh sát!
Thẩm Mộc vốn định đẩy Lữ Nhạc Thục ra ngay lập tức, nhưng nghĩ đến mối quan hệ của hai người cũng không tệ, anh ta cố gắng nhịn cái cảm giác khó chịu này.
"Đừng làm loạn nữa, tôi giúp cô thanh toán rồi đưa cô về nhà. Mẹ cô lo đến phát điên rồi." Thẩm Mộc lười tính toán với người say, liền đỡ cô đứng dậy, hướng về phía quầy để thanh toán.
Lữ Nhạc Thục lúc này đã mất hết lý trí, cô ta chống cự quyết liệt: “Anh làm gì vậy? Tôi chưa uống đủ mà!”
Chưa uống đủ? Cô ta đã say đến mức không nhận ra ai rồi, mà còn dám nói chưa đủ. Sao không say đến c.h.ế.t luôn đi cho rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play