Thấy Tô Nam nói đầy ẩn ý, Tôn Nguyệt ngay lập tức nổi giận: "Tô Nam, cô thấy như vậy vui sao? Nói xấu sau lưng người khác mà không sợ gặp quả báo à."
Quả báo? Nực cười, nếu trên đời này có quả báo thật, thì lũ người ác đã bị tiêu diệt từ lâu rồi. Hơn nữa, những gì cô nói đều là sự thật, sao lại có quả báo?
"Rốt cuộc cô không tin vào Dương Thư Trân, hay không tin vào tình bạn của hai người?" Một câu nói của Tô Nam đã đ.â.m vào nỗi đau của Tôn Nguyệt, khiến cô nhất thời không thể đáp lại.
Thấy Tôn Nguyệt không nói gì, Tô Nam cho rằng đây là cơ hội: "Nếu cô muốn biết thì đi theo tôi, nếu không muốn thì cả đời này cứ mù quáng mà bị người khác lợi dụng."
Không thể nào!
Dương Thư Trân dễ thương và tốt bụng như vậy, làm sao có thể là người như thế, tôi không tin.
"Cô đừng có chia rẽ, tôi hiểu rõ Dương Thư Trân là người thế nào hơn cô. Nếu không phải vì tính cách cô ấy tốt, lòng dạ cô ấy tốt, thì cô và Trần Khiết đã sớm bị đá ra khỏi Đại học Hoa Thanh rồi." Tôn Nguyệt vẫn cứng miệng châm biếm Tô Nam.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT