"Đau thì phải khám, nếu không làm sao khỏi nhanh được." Sắc mặt Chu Nhượng chợt trở nên nghiêm trọng, anh cúi đầu nhìn vào chân cô đang quấn đầy băng, trong mắt ánh lên sự xót xa.
Đôi mắt Tô Nam lóe lên, ấp úng: "Thôi khỏi, em thấy bác sĩ của nhà anh Tiếu cũng giỏi lắm, giờ em đã có thể đi lại rồi, chỉ cần uống thuốc đúng giờ là khỏi thôi."
Chu Nhượng nghe rõ sự gượng gạo trong giọng nói của cô, nhưng chỉ nghĩ rằng cô ngại đường lên huyện vừa xa vừa xóc, trời lại nắng, phiền phức quá nên không muốn đi, nên chỉ đành tiếp tục khuyên: "Nhưng tốt nhất vẫn nên đến bệnh viện khám, bác sĩ ở đó chuyên nghiệp hơn."
"Thật sự không cần đâu, hơn nữa với vết thương này, kinh nghiệm có khi còn quan trọng hơn chuyên môn." Tô Nam xua tay, đầu óc nhanh chóng vận động, nghĩ cách chuyển chủ đề, chấm dứt việc Chu Nhượng cứ khăng khăng đưa cô đi bệnh viện.
"Nói đến đi bệnh viện, em làm sao mà đi được chứ? Chân em không tiện, ra ra vào vào chắc chắn phải có người cõng. Phụ nữ thì chẳng cõng nổi em, chỉ có đàn ông mới làm được, mà ở đây em không có họ hàng, cũng không có đối tượng, phải làm sao đây?
Nếu để một người đàn ông lạ cõng em, chắc chắn sẽ có những lời đồn thổi còn khó nghe hơn hôm nay."
Tô Nam thở dài, lòng trĩu nặng.
Chu Nhượng mím môi, khóe môi khẽ nhếch xuống, đôi mắt đen như vực sâu càng thêm lạnh lùng, buột miệng nói: "Xảy ra chuyện hôm nay rồi, còn ai dám nhiều lời nữa chứ?"
"Anh không hiểu, bọn họ không dám nói trước mặt, nhưng sau lưng chắc chắn sẽ càng nói ghê gớm hơn."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play