"Được rồi, được rồi! Là lỗi của tôi, tất cả là tại tôi, được chưa?" Thường Diệp Lâm có chút mất kiên nhẫn, miễn cưỡng thừa nhận.
Tô Nam lườm anh một cái, rồi nhận món quà. Tình cờ, cô nhìn thấy Trần Khiết ở dưới lầu liên tục nhìn về phía họ, bèn nhíu mày. Chẳng lẽ cô ấy vẫn còn tình cảm với Thường Diệp Lâm? Điều này thì không tốt chút nào.
Muốn cả hai người này hoàn toàn quên đi nhau, e là vô cùng khó khăn.
Trần Khiết là con gái, dễ tổn thương. Tô Nam không thể nói lời quá cay nghiệt với cô ấy, nên phải bắt đầu từ Thường Diệp Lâm trước.
"Thường Diệp Lâm, cậu nghĩ Trần Khiết là người thế nào?" Tô Nam cố tình nói lớn tiếng, nhằm để Trần Khiết ở dưới lầu nghe thấy.
Nghe Tô Nam hỏi, Trần Khiết không kìm được, đặt công việc trong tay xuống, lặng lẽ lắng nghe câu trả lời của Thường Diệp Lâm.
"Cô ấy rất tốt, làm việc chăm chỉ và chu đáo, lại có tình nghĩa. Nhưng có một điều không tốt là hơi luộm thuộm. Tuy nhiên, sau khi được cô chăm chút thì trông cũng khá ổn, dù vẫn không bằng cô, nhưng so với trước đây thì đã thay đổi nhiều rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play