“Sếp, dù anh có ân với gia đình tôi, nhưng anh cũng không thể làm việc vô lý như vậy.” Trần Khiết tức giận nhíu mày phản đối.
“Cô nói đúng, tôi chính là ông chủ vô lý đấy. Hôm nay cô được mở rộng tầm mắt rồi.” Nói xong, anh ta chỉ vào phòng khách, ra lệnh: “Bây giờ tôi ra lệnh cho cô, lập tức vào phòng ngủ. Tôi không gọi thì không được ra khỏi giường.”
Trần Khiết cảm thấy hành động này quá trẻ con, cô mở cửa định bỏ đi.
“Trần Khiết, cô suy nghĩ kỹ đi. Cô có thể chịu đựng được hậu quả khi bước ra khỏi cánh cửa này không?”
Đúng vậy, nếu rời khỏi đây, mẹ mình có thể không còn chỗ ở trong bệnh viện. Hiện tại tàu hỏa không chạy, mình cũng không có cách nào để mua vé máy bay. Dù Tô Nam có giúp, cũng chẳng thể nào can thiệp được.
Nghĩ đến đây, Trần Khiết chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Thời gian cứ thế trôi qua, tình trạng của mẹ Trần Khiết dần tốt lên, ít nhất bà đã có thể xuống giường đi lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT