Thường Diệp Lâm vốn định ngủ thêm, nhưng khi nghe tiếng lách cách từ bếp vọng ra, anh ta nghĩ nhà mình bị trộm. Vội vàng bật dậy, thậm chí còn không kịp mặc quần áo, anh ấy cởi trần, chỉ mặc mỗi quần đùi rồi xông ra xem chuyện gì.
Lâu nay anh ta chưa từng đưa phụ nữ về nhà qua đêm, rõ ràng đã quên mất trong nhà còn có Trần Khiết.
Trần Khiết ngửi thấy mùi thơm từ nồi cơm, bụng lại càng đói cồn cào. Khi cô ấy quay người tìm bát đũa trong tủ, liền bắt gặp Thường Diệp Lâm với thân hình vạm vỡ, tay cầm cây lau nhà trong tư thế phòng thủ.
Trần Khiết ngây người, sau đó hét toáng lên: “A! Lưu manh!”
Lưu manh? Thường Diệp Lâm vội vàng bỏ cây lau nhà xuống, bịt miệng Trần Khiết, nói: “Cô có thể ngậm miệng lại được không? Ai là lưu manh hả?”
Anh ta chẳng qua ngủ quên, quên mất là Trần Khiết cũng ở đây qua đêm. Với lại, anh đâu có cởi hết, ít ra vẫn còn mặc quần đùi mà.
Trần Khiết bình tĩnh lại, đẩy Thường Diệp Lâm ra: “Ông chủ, anh có thể chú ý một chút được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play