“Nhà mình cách chỗ này còn một đoạn, lần trước con có đến xem, âm thanh không lớn lắm. Hơn nữa, nơi này chỉ thi công ban ngày, ban đêm là dừng rồi.” Tô Nam vừa đáp lời mẹ, vừa xoay vô lăng, rẽ vào con đường bên phải.
Nghe vậy, Lâm Nguyệt Mai an tâm gật đầu, chỉ tay về phía dòng sông ngoài cửa sổ, cười nói: “Thế thì tốt, mà chỗ này có phong cảnh đẹp thật, lại gần ngay bờ sông nữa.”
“Mẹ, chị, ở đây còn có cả vườn hoa kìa!” Tô Dương ngồi bên cửa sổ, thích thú reo lên.
Ở bờ sông, một mảnh đất rộng lớn đã được trồng đầy cây cối, hầu như có đủ các loại cây nở hoa theo từng mùa, quanh năm không thiếu hoa để ngắm. Cỏ cũng đã được gieo hạt, mọc lên vài mầm non, trông như vừa mới được trồng chưa lâu.
“Em có thích chỗ này không?” Tô Nam nhìn qua gương chiếu hậu, thấy Tô Dương tỏ vẻ hào hứng, nên mỉm cười hỏi một cách đầy ẩn ý.
“Thích chứ, bên kia còn có cả sân bóng rổ!” Tô Dương mắt sáng rực, chỉ về phía khu đất trống không xa. Vì mải học hành, đã lâu rồi cậu không ra ngoài chơi bóng, nên giờ đây không khỏi phấn khích.
“Chờ chỗ này xây xong, mọi người sẽ chuyển đến đây làm hàng xóm với con.” Tô Nam thản nhiên nói, khiến cả hai người kia đều bất ngờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play