Sau khi ăn sáng xong, Tô Nam lái xe ra ga tàu để đón Chu Nhượng. Thời tiết ngày càng lạnh, gió lạnh bên ngoài thổi qua khiến người ta phải run lên vì rét. Vì cô là người rất sợ lạnh nên đội một chiếc mũ dày và quàng khăn kín mít. Kết hợp với việc đeo khẩu trang, người ngoài nhìn vào chắc chắn sẽ không nhận ra cô.
Theo lịch trình, tàu của Chu Nhượng đã đến từ lâu, nhưng vẫn không thấy anh xuất hiện. Tô Nam đứng chờ trước cổng ga một lúc lâu, không biết đã bao nhiêu lần cô nhìn đồng hồ. Mãi đến khi bên trong vang lên tiếng ồn ào của đám đông hành khách, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Thế nhưng, đợi mãi vẫn không thấy bóng dáng Chu Nhượng. Khi dòng người dần thưa thớt, Tô Nam bắt đầu hoang mang, định bước vào trong hỏi thăm nhân viên nhà ga thì cảm thấy vai mình chùng xuống. Cô quay lại nhìn thì thấy Chu Nhượng xuất hiện sau lưng, thở hổn hển, trên người chỉ mặc một chiếc áo len đen mỏng.
"Xin lỗi, anh đến trễ." Chu Nhượng đặt vali xuống chân rồi kéo Tô Nam vào lòng. Hơi thở ấm áp của anh hòa cùng không khí lạnh lẽo, tạo thành những làn khói trắng.
Tô Nam vỗ nhẹ lưng anh, ra hiệu cho anh buông mình ra, sau đó cau mày, nắm lấy bàn tay lớn của anh, lo lắng hỏi: "Sao anh lại mặc ít thế? Em đứng đây suốt mà không thấy anh ra từ bên trong."
"Trong toa tàu có một phụ nữ đẻ rớt, anh đã cởi áo khoác lót dưới người chị ấy. Sau đó anh cùng với nhân viên đưa chị ấy ra ngoài bằng lối đi tạm thời, bây giờ mới đến đây."
Chu Nhượng kể ngắn gọn sự việc, lúc này anh mới cảm thấy lạnh. Gió lạnh thổi qua khiến anh hắt hơi một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play