Thấy vậy, Tô Nam vội lảng tránh ánh mắt của ông, rót nước ép cho cả nhà, rồi bắt đầu giới thiệu về văn hóa và phong tục Bắc Kinh: “Vịt quay và các món này đều là đặc sản nổi tiếng ở Bắc Kinh, ba mẹ với em ăn nhiều vào nhé.”
“Bảo sao con chưa từng thấy những món này ở chỗ khác, hóa ra là đặc sản địa phương.” Tô Dương cười toe toét, miệng đầy dầu mỡ sau khi ăn một miếng đùi vịt.
Nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của em trai, Tô Nam không nhịn được cười: “Lau miệng đi, trông như mèo con vậy.”
“Tại ngon quá mà.” nghe vậy, Tô Dương vội nhớ phải giữ hình tượng, vội dùng giấy lau miệng, cười hì hì.
“Em đã ăn thua gì, chồng chị nấu còn ngon hơn nữa đấy.” Tô Nam che miệng cười, vô thức đáp.
“Sao con biết? Chu Nhượng nấu cho con ăn ở đâu?” Lâm Nguyệt Mai nhanh chóng bắt lấy điểm mấu chốt trong lời nói của Tô Nam, nheo mắt nhìn cô với ánh mắt dò xét.
Trong lòng Tô Nam thoáng chút hoảng loạn, nhưng trên mặt vẫn điềm nhiên trả lời: “Lần trước anh ấy đến trường thăm con, mang cho con một hộp cơm bảo là tự anh ấy nấu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT