Hôm nay, cô ấy mới nhận ra rằng luôn có người giỏi hơn, giàu hơn mình ở bên ngoài.
Ánh mắt Dương Thư Trân dần dần chuyển sang Thường Diệp Lâm, người ngồi bên trái cô ấy, bàn tay càng siết chặt vạt áo đến nhăn nhúm. Trước khi gặp anh ta, cô ấy từng nghĩ đối tượng như đàn anh đã nhờ cô ấy giúp đỡ lần trước là rất ổn: ngoại hình tươm tất, học cùng trường và tương lai có công việc tốt.
Nhưng giờ đây, cô ấy cảm thấy tiêu chuẩn của mình quá thấp. Tại sao cô lại phải đặt tiêu chuẩn thấp như vậy khi bản thân không hề tệ? Cô ấy cũng có thể tìm được một người vừa giàu vừa đẹp như Tô Nam chứ!
Nghĩ vậy, Dương Thư Trân chủ động rót rượu cho Thường Diệp Lâm. Nhìn thấy vậy, anh ta khẽ nheo mắt đầy thích thú, rồi nhẹ nhàng mỉm cười khi ánh mắt cô ấy lảng tránh.
"Nam Nam, để tớ rót rượu cho cậu."
"Ồ, được thôi." Tô Nam đang cắt bít tết nên không để ý đến sự tương tác giữa hai người họ, chỉ đưa ly rượu cho Dương Thư Trân khi cô ngỏ lời.
"Trợ lý Viên, để em rót cho anh nữa." Dương Thư Trân đúng là chu đáo, không quên ai cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play