"Cô không biết trước khi cô vào, cái cô họ Kim đó đã làm phiền tôi đến thế nào đâu." Thường Diệp Lâm kéo một cái ghế ngồi xuống cạnh Tô Nam, người mềm oặt như không có xương.
Tô Nam đang dặm phấn, không thèm quay đầu lại mà nói: "Thật vất vả cho thiếu gia Lâm của chúng ta rồi."
Nghe vậy, cả người Thường Diệp Lâm nổi da gà, anh ta xoa xoa cánh tay, cố ý rùng mình một cái, rồi nhìn sang Dương Thư Trân, chỉ vào Tô Nam, phàn nàn: "Cô đừng gọi tôi như vậy, Tô Nam nói chuyện với các cô cũng thế này à? Kỳ cục quá."
Dương Thư Trân cười, thành thật đáp: "Chưa bao giờ thế cả."
"Đúng là lạ đời thật." Thường Diệp Lâm bĩu môi, rồi bắt đầu kéo Dương Thư Trân vào cuộc trò chuyện, hỏi đủ thứ chuyện.
"Trường các cô có nhiều cô gái xinh đẹp không? Toàn là mọt sách à?"
"Học hành có vất vả không? Lần sau rảnh chúng ta đi ăn cùng nhé."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play