Nhưng Tô Nam thì khác. Ánh mắt cô trong trẻo, không hề có chút khinh thường nào.
“Cảm ơn cậu.” Trần Khiết mỉm cười thật tươi.
Nhìn thấy vậy, mọi người trong phòng đều quay ra chú ý.
"Đây chẳng phải là loại sô cô la rất khó mua sao? Lần trước em bảo anh nhờ người mua mà còn không được," mẹ Đặng thì thầm vào tai bố Đặng.
"Ừ," bố Đặng không nhịn được mà nhìn thêm một lần nữa vào cô gái với nụ cười tươi như hoa.
"Em còn mời cô ấy ăn đào nữa chứ, sao cô ấy lại không mời chúng ta ăn sô cô la?" Mẹ Đặng hừ một tiếng, không vui mà bĩu môi. Chỉ đến khi nhận được ánh mắt cảnh cáo từ bố Đặng, bà mới bớt đi vài phần khó chịu.
Lâm Thủy Tiên không biết loại sô cô la đó, nhưng nhìn vỏ bọc toàn chữ tiếng Anh, cô ấy cũng đoán được giá trị của nó không rẻ. Lâm Thủy Tiên cắn môi, thầm hối hận vì đã không kiềm chế được, còn đi kiếm chuyện với Trần Khiết. Điều này có thể đã khiến Tô Nam không thích cô ấy rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT