"Không cần đâu, các cháu cứ tiếp tục ăn đi, bác sẽ quay lại ngay." Tống Uyển Thanh vội vã xua tay, vừa nói vừa đi lên lầu.
Tô Nam ngồi lại chỗ, lúc này cô nhận thấy sắc mặt của Chu Hưng Văn trông rất khó coi. Cô quay sang nhìn Tống Uyển Trì và Trình Lượng Triết, khuôn mặt của họ cũng có chút kỳ lạ.
Trong lòng Tô Nam hoàn toàn mù mịt, cô quay sang nhìn Chu Nhượng để tìm câu trả lời. Nhưng còn chưa kịp nghe anh giải thích, âm thanh của bước chân từ trên cầu thang đã vang lên.
Tống Uyển Thanh vừa đến chỗ cầu thang, ngay lập tức gặp người đang vội vàng đi xuống.
"Mẹ, mẹ bế giúp con với. Tiểu Duệ cứ khóc suốt, con không biết phải làm sao nữa." Vì lo lắng, giọng của người phụ nữ kia pha chút nghẹn ngào. Cô ta luống cuống nhét đứa trẻ đang khóc vào tay Tống Uyển Thanh.
"Cháu ngoan của bà, đừng khóc, bà đây rồi." Tống Uyển Thanh thuần thục bế đứa trẻ, nhẹ nhàng vỗ về lưng bé.
Chẳng mấy chốc, tiếng khóc của đứa bé dần nhỏ lại, nhưng vẫn còn nức nở khe khẽ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT