“Ban đầu em định nhờ mẹ em trông coi, giờ gặp Ngọc Ngọc rồi, thật là tuyệt quá.” Nói xong, Tô Nam đưa tay ra, nhéo nhẹ má Chu Nhượng, mặt đầy đắc ý.
Tất cả suy nghĩ của Chu Nhượng đều bị cái nhéo đó làm tiêu tan. Anh giữ lấy tay cô, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, bảo bối của chúng ta giỏi nhất.”
Nghe được lời khen, Tô Nam nhướn mày, hài lòng tặng cho Chu Nhượng một nụ hôn. Nhưng khi vừa định rời môi, cô bị anh giữ chặt gáy, nụ hôn dịu dàng dần trở nên sâu sắc hơn, đưa cả hai chìm đắm.
Chu Nhượng bế cô lên bàn gỗ, hai tay chống hai bên, càng lúc càng tiến sâu hơn.
Vì Chu Nhượng ít khi làm việc ở đây nên phòng dù có nhưng đồ đạc rất ít.
Tô Nam bị hôn đến mức không chịu nổi, không ngừng né tránh. Không lâu sau, cô nằm dài trên bàn làm việc, Chu Nhượng cũng đè lên người cô, tay anh vuốt ve eo thon.
“Đừng sờ lung tung.” Tô Nam tranh thủ được chút khoảng trống, nghiêng đầu, thở gấp, ra hiệu cảnh cáo, vì đôi tay nhỏ của cô không thể nào giữ nổi bàn tay nghịch ngợm của anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT