"Làm gì có ai dị ứng rượu chứ. Tôi sống đến từng tuổi này rồi mà chưa từng nghe thấy."
Chất lỏng màu đỏ từ miệng chai hẹp từ từ chảy vào ly thủy tinh, phát ra tiếng “tí tách” đều đặn, như một bản hòa tấu du dương.
Bản nhạc chưa kịp dứt thì đột nhiên bị cắt ngang thô bạo.
Mọi người trong phòng bao đều ngơ ngác quay về phía phát ra tiếng động, chỉ thấy Chu Nhượng, người từ nãy giờ gần như không nói lời nào, bỗng nhiên tóm lấy cổ tay của Dương Kiến Viễn. Bàn tay Dương Kiến Viễn run lên, chiếc ly rượu lập tức rơi xuống bàn.
Rượu vang đỏ b.ắ.n tung tóe lên người Chu Nhượng.
"Anh vừa đổ rượu, b.ắ.n hết lên chân tôi rồi." Giọng nói lạnh lùng vang lên, lộ rõ vẻ bực bội và khó chịu.
Dương Kiến Viễn lập tức cúi đầu xin lỗi, định đưa tay giúp Chu Nhượng lau vết rượu trên áo, luống cuống nói: "Chu tổng, thật sự xin lỗi, tôi...". Ai mà ngờ được anh ta lại đột nhiên ra tay? Giờ thì hay rồi, không chỉ b.ắ.n vài giọt mà cả ly rượu đã đổ hết lên người Chu Nhượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play