Tô Nam mở miệng, hít thở từng ngụm lớn, cố gắng làm dịu bản thân. Nhưng chẳng mấy chốc, cô đã nếm được vị “mặn” nơi khóe môi.
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng tiếng ồn bên ngoài cũng tắt hẳn, thế giới của Tô Nam lại trở về tĩnh lặng.
Trong lúc tinh thần mơ màng, Tô Nam ngã gục xuống đất. Trước mắt cô là không gian toàn màu hồng, đây là lúc cô không thể kìm được nữa, bật khóc nức nở trong vùng đất riêng của mình. Cảm giác ngột ngạt bủa vây, khiến cô đau khổ cùng cực, cả người như bị rút cạn sinh lực.
Dần dần, cô co người lại, tạo thành một tư thế tự vệ.
Như rơi vào hầm băng, con đường phía trước dường như không có ánh sáng. Chu Nhượng, tại sao?
Tại đồn cảnh sát Thượng Hải, một viên cảnh sát mặc đồng phục đi qua dãy hành lang dài, đến một căn phòng giam giữ nghi phạm. Mặc dù là giữa trưa, nhưng bên trong tối tăm vô cùng, không có chút ánh sáng nào.
"Ăn cơm đi." Viên cảnh sát bực dọc mở hộp cơm, đưa hai cái bánh ngô, một bát rau xào và một bát nước qua khe hở của song sắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play