Không ngờ người đàn ông đó đột ngột ngẩng đầu lên, la hét như một kẻ mất trí: “Bà nội, bà nội, con muốn uống sữa bà nội!”
Tô Nam bị dọa sợ, lùi lại một bước nhưng vấp phải hòn đá nhô lên trên mặt đất và ngã phịch xuống. Chiếc rương tre mà cô đang cầm rơi xuống đất, đồ đạc bên trong văng tứ tung.
Người đàn ông đó trông vô cùng xấu xí, tóc dài rối bù, toàn là bụi bẩn và rác rưởi, khuôn mặt bám đầy bùn đất, miệng còn liên tục chảy nước dơ bẩn. Hóa ra anh ta không phải đang tìm kiếm thứ gì mà là vục đầu xuống rãnh nước bẩn để ăn đất.
Nhìn thấy bộ dạng của anh ta, Tô Nam cảm thấy buồn nôn, suýt chút nữa thì nôn ra, cô vội bịt miệng và lùi lại, trong lòng thầm cầu nguyện mong rằng người đàn ông này đừng chú ý đến mình.
Nhưng đúng là sợ gì gặp nấy, gã đàn ông với đôi mắt vô hồn nhìn quanh một lúc, cuối cùng tập trung ánh mắt vào Tô Nam, lẩm bẩm gọi: “Chị ơi, em muốn uống sữa bà nội.”
Nói xong, anh ta lao về phía Tô Nam với tốc độ bất ngờ, hoàn toàn không giống thân hình cồng kềnh của mình.
“A!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT