Câu nói dài dường như mang theo rất nhiều thông tin, Tô Nam chỉ nắm bắt được một điều quan trọng nhất: cô có thể thăng tiến và tăng thu nhập rồi.
Mặc dù họ nói nếu hiệu quả tốt mới có thể mời làm việc lâu dài, nhưng Tô Nam tin vào khả năng trang điểm của mình và tự tin sẽ được công nhận.
Nhưng ngay sau đó, cô nghe thấy thầy Khổng cất tiếng...
Trong tiệm chụp ảnh bỗng trở nên yên lặng đến mức đáng sợ, không ai mở miệng nói gì.
"Tôi không đồng ý. Đoàn văn công của các người lấy lý do gì mà vô cớ mời nhân viên của tiệm chụp ảnh đi? Cô ấy mà đi rồi, khách hàng muốn trang điểm thì làm thế nào?" Thầy Khổng lên tiếng với giọng bình tĩnh, nhưng lời nói không hề nể nang.
Ngay trước mặt ông mà dám ngang nhiên lôi kéo người của ông đi, thật không biết lễ phép là gì. Chỉ cần ông không đồng ý thì Tô Nam sẽ không đi đâu hết.
"Xin lỗi, do tôi suy nghĩ chưa thấu đáo. Đáng lẽ tôi nên hỏi ý kiến của ông trước. Mặc dù chúng tôi muốn mời đồng chí Tô, nhưng ngài mới là người lãnh đạo ở đây." Trần Quân Bình nhìn thầy Khổng, cúi người nhẹ nhàng xin lỗi, tỏ ra vô cùng áy náy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play