Lâm Nguyệt Mai nghe thấy tiếng, đi ra, thấy Tô Dương ngồi bệt trên sàn liền nổi giận, quát lên: “Thằng nhóc thối tha, mẹ đã dặn bao nhiêu lần rồi, không được làm bẩn chiếc áo khoác đắt tiền này, vậy mà mày lại dám ngồi bệt xuống đất? Giờ mày định chống đối mẹ đúng không?”
Tô Nam đứng ngẩn ra đó, nhìn Tô Dương như được tiêm thuốc kích thích, bật dậy ngay lập tức, liên tục lắc đầu phủ nhận: “Mẹ, mẹ bình tĩnh, con chỉ giúp chị con xách đồ mệt quá nên mới ngồi nghỉ một chút thôi.”
“Một chút đồ thế này, chị mày là con gái còn xách từ quê lên tận Thượng Hải được. Mày chỉ giúp chị đi có tí đường mà đã mệt thế này rồi à? Sức khỏe kém thế, từ mai dậy sớm chạy bộ với bố đi.” Lâm Nguyệt Mai nói xong, liền ra ngoài định xách đồ vào nhà, nhưng không ngờ lại không thể nhấc nổi.
Đồ cũng nặng ra phết đấy chứ.
Bà ho khẽ một tiếng, quay đầu vào nhà gọi lớn: “Bố bọn trẻ, ra đây giúp xách đồ.”
Nói xong, bà phủi tay quay đi, không hề tỏ vẻ ngượng ngùng vì mấy lời ban nãy.
Vừa đi, bà vừa lẩm bẩm: “Con bé này đi nông thôn nửa năm, giờ khỏe lên rồi, không biết phải chịu bao nhiêu khổ cực nữa. Không được, mẹ phải tẩm bổ cho con bé mới được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT