Tô Nam nhìn về phía Tiếu Phương Vân vừa ngồi, thấy những món đồ được buộc bằng lụa đỏ thì bật cười, kéo dài giọng: “Ồ... đang đếm của hồi môn à, phải đếm cho kỹ vào, không mai về nhà chồng thiếu sót gì lại không biết kêu ai.”
“Đừng trêu mình nữa mà.” Tiếu Phương Vân xấu hổ cúi đầu, giọng lí nhí như tiếng muỗi vo ve.
“Được rồi, cho mình xem trang phục cưới của cậu đi. Để mình còn nghĩ xem nên trang điểm thế nào cho hợp.” Tô Nam cười, áp tay đã ấm lên má.
“Cậu đợi chút.” Tiếu Phương Vân cẩn thận lấy ra một bộ áo đỏ mới tinh và một chiếc quần dài màu đen từ trong tủ quần áo, bên trên còn có một bông hoa đỏ to.
Thời này vẫn chưa thịnh hành áo cưới kiểu phương Tây hay áo cưới truyền thống, có được bộ quần áo mới để mặc ngày cưới đã là tốt lắm rồi. Nhà nào khá giả hơn chút có thể đặt may bộ trang phục Lenin.
Ban đầu nhà họ Tiếu định may một bộ trang phục Lenin để diện trong đám cưới, nhưng Tiếu Phương Vân từ chối, cô ấy cho rằng kiểu quần áo này trông cứng nhắc và già dặn, thực ra là không muốn tốn tiền.
Sau đó, Lư Trạch Sâm nghe tin này, lập tức dẫn Tiếu Phương Vân đến huyện định đặt may trang phục Lenin, nhưng Tiếu Phương Vân không muốn tiêu tiền của anh ấy nên nhất quyết không đồng ý. Cuối cùng, Lư Trạch Sâm đành phải mua vải ở cửa hàng cung tiêu và may bộ trang phục này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT