"Không có gì đâu ạ, chắc cháu dạo này không ngủ đủ giấc, cứ có cảm giác như có người theo dõi mình." Tô Nam gượng cười, rồi nói tiếp: "Chu Nhượng bận công việc, dạo này không đến thăm cháu được."
"Ôi chao, cháu phải chú ý giữ sức khỏe đấy. Bà thấy sắc mặt cháu không tốt, có cần đi khám bác sĩ không? Với lại, một cô gái trẻ ở một mình thế này, phải cẩn thận nhiều hơn." Bà Triệu nhìn Tô Nam từ trên xuống dưới với vẻ lo lắng, ân cần dặn dò.
"Cảm ơn bà đã lo lắng, cháu sẽ tranh thủ đi khám bác sĩ." Tô Nam vẫy tay chào bà Triệu, đứng nhìn cho đến khi bà đi xa mới thở phào nhẹ nhõm. Cô quay lại nhìn về phía cuối phố Ngô Đồng, nhưng vẫn chẳng thấy gì. Thế nhưng, cảm giác lo lắng trong lòng cô lại dâng lên.
Kể từ khi Tiếu Phương Vân rời khỏi tiệm ảnh, Tô Nam đã cảm thấy có ai đó theo dõi mình mỗi khi tan làm. Ban đầu, cô nghĩ đó chỉ là ảo giác do quá nhạy cảm, nhưng khi tần suất tăng lên, cô bắt đầu tin rằng điều này là thật.
Cô đã đọc rất nhiều trường hợp tương tự từ thời hiện đại. Những tin tức về phụ nữ độc thân bị theo dõi và cuối cùng bị sát hại, t.h.i t.h.ể bị ném ở nơi hoang vu thường xuyên xuất hiện. Thậm chí, cảnh sát còn khó bắt được kẻ phạm tội, khiến cô càng thêm lo lắng.
Tô Nam cảm thấy tim đập loạn, cô hít sâu vài lần rồi nhanh chóng mở cổng, sau đó khóa trái lại. Nhìn cánh cổng đóng kín, cô thở phào, nhưng vẫn không dám lơ là. Cô chạy nhanh vào bếp, lấy một chiếc lọ thủy tinh đã chuẩn bị sẵn, nhẹ nhàng đặt lên khóa cửa.
Chỉ cần có ai đó cố gắng mở hoặc cạy cửa, lọ thủy tinh sẽ rơi xuống và vỡ, phát ra âm thanh cảnh báo cho cô biết có nguy hiểm. Tuy không phải là biện pháp bảo vệ hiệu quả, nhưng ít nhất nó có thể giúp cô phòng bị trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT