Chu Nhượng cười lắc đầu, bất ngờ bế bổng Tô Nam lên, cúi đầu nhìn cô, mỉm cười: "Em học cái giọng điệu này ở đâu vậy? Lạ lùng quá, không đứng đắn gì cả."
"Anh chưa xem Lâm Đại Ngọc à? Đây là kiểu châm biếm của Lâm Đại Ngọc đấy." Tô Nam giả vờ dùng giọng điệu yểu điệu, ôm lấy cổ Chu Nhượng, nói.
"Hồng Lâu Mộng? Anh không nhớ Lâm Đại Ngọc nói thế bao giờ." Chu Nhượng hôn nhẹ lên môi cô, nhướng mày.
"Thôi nào, anh biết ít lắm, còn nhiều chuyện anh chưa biết đâu." Tô Nam hừ một tiếng kiêu ngạo, rồi vỗ vỗ mặt anh.
"Sáng nay muốn ăn gì? Anh nấu cho em." Chu Nhượng đặt cô xuống, chỉnh lại áo khoác cho cô.
"Em muốn ăn cháo thịt nạc, thêm trứng luộc nữa." Tô Nam không chút ngại ngùng đặt món, thấy anh gật đầu, cô liền chạy ra góc sân ngắm hoa.
Cái sân vốn bừa bộn và đơn sơ giờ đã thay đổi hoàn toàn. Ở góc tường có một luống hoa nhỏ được xây lên, bên trong trồng vài bụi hoa trà. Màu hồng, trắng, đỏ đan xen, trông vô cùng đẹp mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play