Chung Tiểu Điệp do dự một lúc, nhìn thấy hai người dưới nước chỉ còn nửa cái đầu nổi lên trên mặt nước, cô nghĩ giờ có gọi người đến cứu cũng chẳng kịp nữa, liền gật đầu.
“Đi thôi, chúng ta đi gọi người.”
Sau đó, khi dân làng đến nơi, họ thấy Lưu Ngọc và Vương Hoằng Chí đang cố bám vào một cành cây, nhờ vậy mà chưa bị nước cuốn đi. Nhưng khi được kéo lên bờ, cả hai đã gần như kiệt sức.
Nghe đến đây, ai nấy đều không nhịn được mà buông lời chửi mắng. Dương Phượng và Chung Tiểu Điệp đúng là chẳng ra gì.
Đầu tiên là ăn cắp, sau đó là hại người.
“Tôi muốn báo cảnh sát.” Lưu Ngọc kéo áo Tô Nam, ánh mắt cầu khẩn nhìn cô.
“Đợi trời sáng tôi sẽ đi, đừng lo, kẻ xấu chắc chắn sẽ bị trừng trị thích đáng.” Tô Nam vỗ vỗ tay Lưu Ngọc, an ủi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play