Trên con đường đất làng quê, một chiếc ô tô màu đen lắc lư tiến đến từ xa, chẳng mấy chốc đã đến cổng làng. Tuy nhiên, do đường xá xấu nên xe phải dừng lại dưới gốc cây hoa mộc lớn ở đầu làng.
Tô Nam đứng dựa vào khung cửa, chưa kịp thấy người trong xe bước xuống thì đã thấy Lưu Ngọc đến gần, cô ấy vừa thu dọn xong chiếc hộp đan bằng tre.
“Thật ngạc nhiên, làng mình lại có người đi ô tô cơ đấy?” Lưu Ngọc thở dài, cảm thán.
Tô Nam trầm ngâm một lúc rồi đáp: "Chắc là xe của cơ quan."
Thời này, ai mà mua nổi ô tô? Hơn nữa, ô tô là hàng hóa hạn chế, người bình thường làm sao có thể lấy được phiếu mua ô tô và chỉ tiêu mua xe?
Nhưng trong cả huyện cũng chỉ có vài cơ quan sở hữu xe ô tô thôi. Vậy thôn Tiêu Gia có nhân vật lớn đến sao?
Chẳng mấy chốc, cửa xe chỗ ghế lái được mở ra. Một người đàn ông mặc bộ đồ Tôn Trung Sơn gọn gàng bước xuống, sau đó chạy tới mở cửa sau. Tiếp theo, một người phụ nữ trung niên mặc áo khoác đen, đi giày da bước xuống xe. Bà ta có mái tóc ngắn ngang tai, trông rất chững chạc, với đôi mắt dài sắc lạnh lướt qua khung cảnh xung quanh, tỏ vẻ khinh miệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT