Nhưng thời kỳ chiến tranh, hai ông phải chia tay vì sự điều động nhân lực. Một người ở lại Tây Bắc, người kia về quê ở Tiêu Gia. Có một thời gian họ mất liên lạc, nhưng sau đó lại tìm thấy nhau. Hai gia đình cũng qua lại thường xuyên, nhưng từ khi những người lớn trong nhà qua đời, sự liên lạc dần dần ít đi.
Dù vậy, hôn ước vẫn còn. Hoàng Bình Bình là người rất cố chấp, cô ấy tin rằng số phận của mình đã được định sẵn là trở thành vợ của người kia, dù sống hay c.h.ế.t cũng phải theo hôn ước này. Thế là côấy quyết định chụp một tấm ảnh để gửi cho anh ta, cho anh ta thấy vị hôn thê của mình trông ra sao.
Cô ấy đi chụp ảnh ở huyện vì muốn gửi cho anh ta. Và trong một đám cưới, thấy cô dâu trang điểm đẹp quá nên mới tìm đến Tô Nam nhờ trang điểm.
Nghe xong câu chuyện, Tô Nam không thể hiểu nổi, tại sao lại có người coi trọng hôn ước từ thời phong kiến đến mức này, thậm chí sẵn sàng không lấy ai khác ngoài đối phương.
Nhất là theo lời kể của Hoàng Bình Bình, cả hai thậm chí chưa từng gặp mặt, và thái độ mập mờ của bên nam cho thấy anh ta không hề muốn cưới cô ấy.
Nếu anh ta thực sự muốn giữ hôn ước, chắc chắn đã không để Hoàng Bình Bình đến tận 20 tuổi mà vẫn chưa có động thái gì.
Ở thập niên 70 này, con gái ở nông thôn và thành thị thường kết hôn rất sớm, 20 tuổi đã được xem là quá tuổi kết hôn. Những người cùng lứa với cô có khi đã có con rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play