Chu Nhượng lập tức quay đầu trừng mắt nhìn hắn ta một cái, Trịnh Quang Minh mím môi, tự giác ngậm miệng, lùi về sau một bước, được rồi, hắn ta vẫn nên lo chuyện của mình trước đi.
Ví dụ như phải xử lý đống hàng giấu trong đống phân bón và giống cây trồng kia như thế nào.
Chu Nhượng thấy Trịnh Quang Minh biết điều, sắc mặt từ từ khôi phục lại bình thường, vừa ngẩng đầu lên lại bắt gặp một đôi mắt mang theo ý cười.
“Đến tìm em.”
Khẩu hình quen thuộc, sợ anh không hiểu, còn nói tận ba lần.
Tô Nam chớp chớp đôi mắt to, nhìn anh với vẻ mặt ngây thơ vô tội, đột nhiên che miệng khẽ cười một tiếng, sau đó lại trở về bình thường, nghiêm mặt dùng ngón tay chỉ chỉ phương hướng ra khỏi thôn.
Sau đó dặn dò Tiếu Phương Vân và Lưu Ngọc bên cạnh một câu, rồi xoay người đi xuyên qua đám người rời đi.
Chu Nhượng nhìn Tô Nam rời đi, yết hầu chuyển động hai cái, trong mắt tràn ngập ý cười, khóe miệng nhếch lên nụ cười rạng rỡ như hoa đào, khẽ ho một tiếng, thu liễm lại biểu cảm có phần quá mức.
“Tôi về ký túc xá một lát.” Chu Nhượng cắt ngang lời Đinh Mậu đang thảo luận chi tiết với Tiếu Hạ Quốc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play