"Hiện tại nhìn lại, thử nghĩ xem hắn làm cách nào một mình từ một kẻ mồ côi gây dựng được cả sản nghiệp lớn như Ngưu gia, danh tiếng vang dội trong giới Cổ võ? Dựa vào cái gì? Chẳng lẽ chỉ dựa vào khuôn mặt ngây thơ ngốc nghếch kia?"
Vương Trọng Uy hạ giọng, chỉ tay về phía cánh cổng lớn đang ngày một gần hơn.
“Đầu óc hắn đúng là cực kỳ lanh lợi, thậm chí theo chú thấy thì có phần quá mức khôn khéo. Hồi còn trẻ có không ít thời điểm khiến chú lo rằng nếu không nhờ cái tên ‘Ngưu Nhân’ kia đè xuống, thì e là hắn đã sớm đi vào con đường sai trái rồi.”
Nghe đến đây, trong lòng Cố Lam lại càng thêm tò mò về lão gia chủ Ngưu Nhân của Ngưu gia. Ngay lúc ấy, xe dừng lại. Cuối cùng họ cũng đã đến nơi.
“Vương gia gia, Cố tiểu thư, cháu là Ngưu Nguyên Cực. Mẹ cháu bảo cháu ra đây đón hai người.”
Cố Lam ngẩng đầu lên liền sững sờ: đứng trước cổng lớn trang nghiêm là một chàng trai trẻ tuổi, mái tóc hơi dài rũ xuống che một phần trán, đeo cặp kính đen dày cộp, trên người là đồng phục trường cấp ba với mấy chữ lớn “Trường THPT Số 1 Thành phố A”. Trông cậu vừa quê mùa vừa... đúng kiểu học sinh gương mẫu.
Trước đó, vì ấn tượng từ dáng vẻ cao lớn vạm vỡ của “Nam thần phóng ngưu”, cộng thêm danh tiếng hùng mạnh của Ngưu gia, Cố Lam cứ nghĩ tất cả người nhà họ Ngưu đều mang phong cách cơ bắp khỏe khoắn. Ai ngờ lại có kiểu “mọt sách chính hiệu” như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play