Giản Thanh Vi kinh ngạc ngẩng đầu, liền nhìn thấy người vừa đỡ lấy mình là một cô gái xinh đẹp, vóc dáng cao hơn cô một chút. Đối phương buông thõng đôi chân dài thẳng tắp, trắng mịn như tuyết. Trong tay cô vẫn nắm chặt vạt váy nhung đen, che đi một mảng da thịt nõn nà, đầy mê hoặc. Rõ ràng, người vừa tung cú đá bay Ngô Bách Huân để cứu cô chính là cô gái này.
Ngay sau đó, từ sau gốc cây, một người đàn ông có làn da ngăm, thân hình cao ráo bước ra. Anh dùng một chân dẫm lên Ngô Bách Huân đang định bò dậy, ánh mắt có phần tránh né khi nhìn về phía Cố Lam.
“Em mặc váy bất tiện, loại chuyện này để anh là được rồi.”
Cố Lam thản nhiên vuốt lại chiếc váy: “Em cũng đâu tính trước được, tình huống khẩn cấp mà. Anh yên tâm, váy không rách.”
“Anh không có ý đó...”
Mục Tây Thành còn chưa kịp giải thích, sự chú ý của Cố Lam đã chuyển sang người con gái trong lòng. Cô nhẹ nhàng đỡ Giản Thanh Vi đứng thẳng dậy: “Cô không sao chứ?”
“Tôi không sao. Vừa rồi thật sự cảm ơn hai người rất nhiều.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT