Cố Lam vừa nghe xong liền im bặt.
Rốt cuộc cũng có một mái nhà để ngủ, ai lại còn muốn cuộn mình dưới vòm cầu nữa chứ? Dù căn nhà này cũ kỹ, bám bụi và chẳng sạch sẽ gì cho cam, nhưng ít nhất mọi thứ cần thiết đều có đủ. Dù không có điện, nhưng may mắn thay, vòi nước vẫn còn dùng được.
Nhà nằm ngay trên nguồn suối núi, chỉ cần con suối kia chưa cạn, dòng nước trong veo ấy vẫn sẽ chảy đến vòi. Cố Lam nhìn vòi nước, gật đầu một cái rồi múc một chậu nước đầy, chuẩn bị bắt tay vào dọn dẹp.
Thấy Mục Tây Thành đang đứng một bên xem náo nhiệt, cô chỉ liếc mắt, xua tay đuổi thẳng.
“Anh lo xử lý vết thương của mình trước đi, máu đang rỉ ra đấy, tôi còn ngửi được cả mùi tanh đây này. Có anh đứng lảng vảng, tôi không tiện thi triển bản lĩnh đâu.”
Mục Tây Thành nghiêm túc đáp: “Thật ra… cũng không đến mức nghiêm trọng—”
Chưa kịp dứt lời, ánh mắt của cô đã nhìn thẳng qua, không cần thêm một chữ. Mục Tây Thành im bặt, ngoan ngoãn cầm ba lô của Cố Lam, rút lui về một góc. Trong ba lô còn có thuốc mà cô đã mua giúp anh từ hiệu thuốc trên núi.
Cầu thang cũ kỹ lạch cạch từng bước, như thể chỉ cần dẫm mạnh một chút là có thể sụp xuống bất cứ lúc nào. Nhưng Tiểu Bố Đinh lại chẳng mảy may bận tâm—dù sao thì nó cũng chỉ là một bé hamster nhỏ chưa đầy một bàn tay.
Vì Cố Lam đang bận dọn dẹp, còn chưa rảnh để tìm cho nó cái khăn lau người, nên nó đành tự thân vận động. Thân thể tròn trịa xoay xoay như quả bóng lăn, chạy loạn khắp tầng gác mái đầy bụi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT