Ví như nói, biết đâu một ngày nào đó con nha đầu tiện kia lại vì ăn nhầm thứ gì mà trúng độc chết tươi? Nghĩ tới cuộc điện thoại mấy ngày trước khi mình điện, khóe môi Phan Mẫn càng cong lên, nụ cười mềm mại hơn.
Trọng Húc Nghiệp vốn mê nhất giọng nói dịu dàng, khéo léo của Phan Mẫn. Bà vừa đủ để thỏa mãn lòng tự tôn đại nam tử của hắn. Giờ phút này, bị bà nhẹ nhàng dỗ dành, cơn tức của hắn liền như bị nước dập tắt, ánh mắt chan đầy tình ý ôm chặt bà vào lòng.
“Là anh vừa nóng nảy nhất thời, chuyện trong nhà lúc nào em cũng xử lý tốt hơn anh. Không có em, anh biết phải làm sao?”
Thấy hắn muốn hôn mình, Phan Mẫn giả vờ ngượng ngùng, cúi đầu nhỏ giọng:
“Đã là vợ chồng bao nhiêu năm, anh cũng nịnh quá rồi.”
Lời còn chưa dứt, bên ngoài chợt vang lên tiếng động kỳ lạ. Cả hai cùng nghi hoặc nhìn ra thì thấy một nhóm người của Long Tổ, sắc mặt nghiêm trọng, sải bước tiến vào.
Tim Phan Mẫn chợt căng lại, mơ hồ cảm thấy điềm xấu. Trọng Húc Nghiệp thì vẫn chưa hiểu chuyện gì, chống nạnh cau mày nhìn người dẫn đầu, hỏi vì sao nửa đêm lại xông vào nhà họ. Nếu không có lý do chính đáng, hắn quyết không bỏ qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT