“Cho nên em bỗng nhiên cảm thấy, dù cho anh không phải người thừa kế của Mục gia, thì chỉ riêng việc nhận anh làm đồ đệ thôi cũng đã là một chuyện rất không tệ. Anh yên tâm, em thừa nhận anh là đại đệ tử của Cái Bang. Hôm nay anh cứu mạng em, em phong anh làm một trong tám đại trưởng lão!”
Cố Lam nhanh chóng điểm vài huyệt trên người đồ đệ, làm chậm tốc độ máu chảy, sau đó đỡ Mục Tây Thành đứng dậy. Cô rút điện thoại, gọi cho các anh chị, đồng thời sắp xếp xe cứu thương. Dù đã rút độc châm và hút bớt máu độc, nhưng trong cơ thể anh vẫn còn sót lại một phần.
Cô tuy giỏi dược lý, nhưng vì xuất thân từ trò chơi Đại Tông Sư, kiến thức chỉ nghiêng về y học cổ truyền, giỏi sắc thuốc, chứ với trường hợp trúng độc trong xã hội hiện đại thì tất nhiên vẫn nên đưa tới bệnh viện để cấp cứu.
“Chỉ là… đồ đệ thôi sao?”
Khi Cố Lam đang gọi điện, Mục Tây Thành khẽ quay đầu, lẩm bẩm một câu. Trong đôi mắt đen ánh lam ấy cuộn trào một thứ cảm xúc sâu lắng. Nếu lúc này cô chịu ngẩng lên nhìn, chắc chắn sẽ nhận ra tình cảm của anh với cô đã thay đổi về chất.
Đáng tiếc, cô đang mải nói chuyện điện thoại nên không nghe rõ. Đến khi cúp máy mới quay sang hỏi:
“Anh vừa nói gì thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT