Ngưu Nhân vẫn cười sảng khoái:
– Ha ha, tôi nói trước cho rõ, lần này tôi cười xỉu tuyệt đối không liên quan gì đến con bé Cố Lam kia, ông đừng có mà đi tìm người ta gây chuyện nhé!
Vương Trọng Uy mặt sầm lại:
– Chẳng phải là nghe nói Bán Liên ngất xỉu, tôi sốt ruột quá thôi! Bà ấy cũng đã ngoài bảy mươi, nhìn thì có vẻ khỏe mạnh, nhưng bao nhiêu năm nay dồn nén trong lòng, nay xúc động quá mà khóc ngất… vậy chẳng phải nguy hiểm lắm sao? Chuyện linh chi này cũng không phải chuyện nhỏ. Tôi dù sao cũng phải hỏi xem Cố Lam biết chuyện đó từ đâu. Lỡ mà nguồn tin bị lan ra ngoài, nhà họ Điền sau này chắc chắn gặp rắc rối.
– Nhưng vấn đề là ông có hỏi ra được gì đâu? – Ngưu Nhân nhướng mày trêu – Chẳng được manh mối nào, ngược lại còn tự mình đẩy vào thế bí. Ha ha, bị vạch mặt ngay trước mũi thế kia, nếu tôi là ông, tôi chỉ muốn tìm cái lỗ nào chui xuống cho rồi!
Ngưu Nhân chợt nhớ ra:
– À, nghe nói Bán Liên lấy được thi cốt, liền lập tức về quê, giết heo mổ dê, cúng bái ba ngày ba đêm. Sau đó, tâm bệnh mấy chục năm liền tan biến, dạo này ăn ngon ngủ yên ra mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play