Mấy người đứng trong hành lang, nép vào một góc trò chuyện. Vì cố tình hạ thấp giọng, nên người đi ngang phía trước cũng không nghe rõ bọn họ đang nói gì. Nhưng bởi thân phận đặc thù của Long Tổ, những ánh mắt tò mò hướng về phía họ lại không hề ít.
Ngưu Nhân ghé sát tai Vương Trọng Uy, khẽ nói:
“Không ngờ Cố Lam lại quen biết với người của Long Tổ đến vậy?”
“Cũng bất ngờ phải không?” Vương Trọng Uy thấp giọng đáp, trong mắt vẫn ẩn chút ngạc nhiên. “Tôi cũng không ngờ.”
Ông đã từng nhiều lần giúp Cố Lam, nhưng chưa bao giờ thấy cô ngoan ngoãn, dịu dàng như thế trước mặt người khác.
Một lát sau, khi mọi người đều đã vào thư phòng, Mục Tây Thành mời tất cả ngồi xuống ghế sofa. Sofa nhà thế gia, đương nhiên rộng rãi và thoải mái, chỉ tiếc là không đủ chỗ cho tất cả. Những người trẻ tuổi hoặc thân phận thấp kém hơn như Cố Lam đành phải đứng sau hàng ghế của các bậc trưởng bối.
Điền Anh Lan đứng sau lưng Điền Bán Liên, khi thấy Cố Lam thì khẽ mỉm cười, gật đầu chào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play