Trên bãi cỏ, một nhân viên phục vụ không may bị trẹo chân, loạng choạng suýt ngã. Một cậu nhóc tròn trĩnh nhanh tay đỡ lấy người ta, tay còn lại chuẩn xác chộp được khay đồ uống đang rơi. Trên khay toàn ly rượu cao chân lắc lư, vậy mà chỉ sánh ra chút ít, còn lại vẫn đứng vững. Pha xử lý gọn gàng ấy lập tức khiến người xung quanh bật cười khen ngợi. Cậu nhóc mập mạp đỏ mặt, ngượng ngùng rút về đứng cạnh cha mẹ.
Ngưu Nhân ngồi trên xe lăn, được con trai cả Ngưu Viễn Nhạc đẩy đi. Dù võ công đã bị phế, nhưng trong giới cổ võ, danh vọng của ông còn cao hơn cả Mục Văn Hạc. Hoặc có thể nói, chính vì ông bị phế võ công nên mới được kính trọng như vậy. Với thân phận tiền bối, uy tín của ông gần như không ai sánh kịp.
Vừa xuống xe, ông đã lập tức nhận ra ánh mắt kinh ngạc xen lẫn vui mừng của những người quen cũ đi tới chào hỏi.
“Ngưu gia, không ngờ Mục gia lần này lại mời được ngài tới!”
Ngưu Nhân liếc nhìn người nọ: “Ngươi là… tiểu tử nhà Chu gia? Lần trước gặp chắc cũng phải… mười hai năm trước rồi?”
“Đúng, đúng, đúng! Là tôi, Chu Ốc!”
Chu Ốc thấy ông còn nhớ mình thì vui mừng ra mặt. Hai người trò chuyện vài câu, hắn mới lưu luyến rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT