Ngưu Nhân liếc mắt thấy cháu gái mình vừa cười trộm vừa nhìn về phía trước, rồi lại quay sang liếc Vương Trọng Uy. Không ổn… Giữa hai người này chắc chắn có bí mật gì đó.
Dù vậy, Ngưu Nhân vẫn tin tưởng cô cháu gái bé bỏng của mình. Tuy tính tình có hơi nghịch ngợm, nhưng cô phân rõ thiện ác, biết đúng sai. Thấy cô vui vẻ như thế, hẳn cái “bí mật” kia cũng chẳng phải chuyện xấu gì.
Ông thầm nghĩ vậy, không ngờ chẳng bao lâu sau, cái “không phải chuyện xấu” ấy lại suýt khiến mấy sợi tóc đáng thương cuối cùng trên đầu ông ra đi mãi mãi.
Sau bữa sáng, mọi người chuẩn bị lên xe. Ngưu Hiểu Như vốn được sắp xếp đi xe khác, nhưng không biết bằng cách nào lại chui lên xe bên Cố Lam. Cô bé nhỏ người, ngồi chen giữa hàng ghế sau của Cố Lam và Mục Tây Thành, chẳng tốn bao nhiêu chỗ. Nhưng ánh mắt Ngưu Nguyên Thác ngồi ghế phụ cứ thỉnh thoảng lại liếc ra sau, hệt như đang nhìn con nghé mình nuôi lớn lại lon ton chạy theo người khác.
Mục Tây Thành cũng ngồi ở hàng ghế sau, liếc sang bên cạnh thấy Ngưu Hiểu Như ríu rít trò chuyện với Cố Lam, thỉnh thoảng còn có tiếng kêu “chi chi” của Tiểu Bố Đinh. Bên kia ồn ào, náo nhiệt bao nhiêu thì bên này lại yên tĩnh quạnh quẽ bấy nhiêu.
May mà Ngưu Hiểu Như vẫn chỉ là một đứa trẻ. Trong lúc xe xóc nảy, cô bé gục đầu ngủ ngon lành trên đùi Cố Lam.
Mục Tây Thành khẽ nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play