Nhưng chuyện này cũng chỉ là tạm thời. Thấy tình hình đã kéo dài mà không thể giải quyết, giám đốc nhà ăn gọi điện cho Bí thư Đồng. Không biết bên kia thực sự chỉ đạo thế nào, chỉ biết là sau khi cúp máy, ông ta lập tức tìm thêm mấy bảo vệ và hạ lệnh: không cần nương tay, mau chóng dẹp yên trò lố này!
Cái gọi là “song quyền nan địch tứ thủ” (hai tay khó địch bốn tay), huống chi võ công của Mục Tây Cực vốn chỉ là hư danh. Mười bảo vệ thực sự buông tay ra vây công, chẳng mấy chốc hắn đã ăn liền mấy cú đấm. Khuôn mặt vốn còn tạm xem là anh tuấn giờ đã thêm mấy mảng bầm tím, chút đắc ý vì tưởng mình sẽ thắng trong chốc lát đã biến thành tức giận và oán hận.
Vì sao? Vì sao ai cũng muốn đối nghịch với hắn?
Mục Tây Thành mất tích đã lâu, chẳng có tin tức, có lẽ sớm đã chết ở một xó xỉnh nào đó. Hắn – Mục Tây Cực – mới là đại thiếu gia của Mục gia, người đáng lẽ sẽ kế thừa gia nghiệp, vậy mà cha hắn vẫn chẳng buồn liếc nhìn lấy một cái.
Tại sao một tên giám đốc nhà ăn nhỏ bé, một đám bảo vệ cấp thấp cũng dám đối xử với hắn như vậy?
Tất cả bọn họ… đều khinh thường hắn!
Nỗi oán hận tích tụ bao năm trong lòng Mục Tây Cực bắt đầu sôi trào. Những ngày qua tâm trạng u ám đã không thể kìm nén thêm nữa. Bàn tay hắn chẳng biết từ khi nào đã sờ ra phía sau lưng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT