Mục Tây Thành sắc mặt bất đắc dĩ, khóe môi lại không nhịn được khẽ cong lên một nụ cười. Anh vừa định mở miệng nói cô, làm gì có ai tự nói mình như vậy, thì đúng lúc ấy, tiếng ồn ào từ nhà ăn bỗng vọng tới.
“Tôi cũng đâu ép các người đuổi khách đi. Chẳng qua thấy bọn họ ăn cũng gần xong rồi, nên định chờ một chút lấy chỗ thôi. Sao lại không được?”
Cố Lam ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một người đàn ông mặc sơ mi cotton, vạt áo cài khuy, đeo kính râm màu trà, tay ôm chặt một cô gái xinh đẹp, đang tranh cãi với nhân viên quầy tiếp tân.
Người đàn ông ấy tướng mạo khá anh tuấn, chỉ là dưới mắt hơi thâm quầng — vừa nhìn đã biết là kiểu thức đêm chơi bời. Ánh mắt Cố Lam đảo qua, y học tinh thông trong đầu lập tức hiện lên bốn chữ to: Thận thủy thiếu hụt.
Thế nhưng thứ khiến cô chú ý hơn cả lại là đường nét gương mặt của người kia. Cô nhìn kỹ vài giây, rồi quay sang Mục Tây Thành ngồi đối diện. Lạ thay, người đàn ông ấy lại có vài phần giống… đồ đệ của cô.
Cố Lam đem phát hiện mới mẻ này nói cho Mục Tây Thành nghe. Anh chỉ trầm mặc nhìn cô một cái, rồi mới thản nhiên đáp:
“Đó là đường anh họ của anh, Mục Tây Cực, cũng là em rể tương lai của em. Mấy tháng trước, trong tiệc đính hôn của Cố Kiều Kiều và anh ta, em còn gặp rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT